Saturday, July 16, 2011

Tri ân hay thú nhận thí quân

Quan Điểm

Vào ngày 10/7 vừa qua, nhà nước cộng sản VN đã tổ chức rầm rộ cái gọi là đại lễ cầu siêu và tri ân những bộ độ tử trận tại Cổ thành Quảng Trị trong trận chiến Mùa Hè Đỏ Lửa năm 1972.

Chính nhờ đại lễ này, qua những chi tiết tường trình trên báo chí, người ta mới biết chính xác là có đến 4000 bộ đội Bắc Việt thuộc các sư đoàn 312, 308, 320 cùng một số tướng tá đã thiệt mạng trong 81 ngày giao tranh tại cổ thành này. Nhưng tại sao phải mất gần 40 năm sau cuộc chiến nam – bắc, nhà nước cộng sản VN mới vinh danh những người lính đã nằm xuống đó?



Câu trả lời cũng nằm trong những dòng chữ lấp liếm được đăng trên các tờ báo đảng. Đó là một sự thất trận quá lớn của quân đội Bắc Việt trong chiến dịch xua quân vượt vĩ tuyến 17 để đánh vào miền Nam. Sau khi vượt sông Bến Hải, đánh chiếm được Cổ thành Quảng Trị và truy sát hàng vạn quân dân trên đại lộ kinh hoàng dẫn về Huế, các sư đoàn hùng hậu của Bắc Việt đã bị quân đội Việt Nam Cộng Hòa, dưới sự yểm trợ của không quân và hạm đội 7 Hoa Kỳ, chận đứng ở bờ nam sông Thạch Hãn.

Chỉ vài tuần sau đó, dưới sự chỉ huy của tướng Ngô Quang Trưởng, quân đội VNCH đã phản công chiếm lại các vùng đất đã mất và bao vây cổ thành Quảng Trị, nơi mà đại quân Bắc Việt lui về cố thủ, chứ không phải là để "bảo vệ" như tường thuật trên báo chí trong nước vào tuần qua. Quân đội VNCH cũng đã tổn thất rất nhiều binh sĩ khi tung hai sư đoàn Nhảy Dù và Thủy quân Lục chiến thay nhau quần thảo với 3 sư đoàn chính qui Bắc Việt ở mặt trận đó suốt hơn 2 tháng.

Nhưng không chỉ ở mặt trận Quảng Trị, mà trong Mùa Hè Đỏ Lửa 1972 đó, quân cộng sản Bắc Việt và Mặt trận Giảo phóng Miền Nam cũng dùng chiến thuật biển người để tấn công ở các vùng trên Tây Nguyên và tây nam bộ, với quân số tham chiến lên đến hàng chục sư đoàn. Hầu hết các báo chí Tây phương, nhất là giới ký giả thiên tả, đều tường trình rất chi tiết về cuộc chiến tàn khốc đó. Và điều mà họ không thể nào ngờ là quân dân Việt Nam Cộng Hòa có thể bẻ gẫy được các cuộc tấn công qui mô của quân đội Bắc Việt.

Nhưng suốt nhiều năm qua, đảng cộng sản VN không bao giờ thú nhận về những tổn thất quá lớn trong chiến dịch thí quân đó. Những thế hệ lớn lên sau chiến tranh ở VN không hề biết rằng đã có hàng trăm ngàn quân nhân ở hai miền đã nằm xuống trong mùa hè đỏ lửa đó và cho đến bây giờ hàng chục ngàn gia đình vẫn chưa tìm được thi hài của chồng, cha hay con cháu mình ở những trận địa đẫm máu đó.

Thật sự thì chiến dịch tổng tấn công vào mùa hè năm 1972 chỉ là nước cờ thí quân của Lê Duẩn và Lê Đức Thọ nhằm gia tăng uy thế khi bước vào hội nghị ở Paris và ép buộc Hoa Kỳ phải bỏ rơi miền Nam Việt Nam. Và cuối cùng thì Hoa Kỳ cũng bỏ rơi miền Nam. Nhưng không phải vì sợ sức mạnh của quân đội Bắc Việt mà là vì nước Mỹ đã bắt tay với Trung Cộng để cùng chống Liên Xô.

Điều đáng nói là, trong lúc giặc phương Bắc đang lăm le tiến vào cõi bờ, thì tại sao đảng cộng sản lại tổ chức đại lễ này để khơi dậy một quá khứ đau buồn, gây phân hóa thêm trong lòng dân tộc? Và tại sao các vị tu hành Phật giáo lại có thể tham gia vào một đại lễ chỉ nhằm cầu siêu 4000 bộ đội Bắc Việt tử trận, trong khi dòng nước sông Thạch Hãn cũng nhuốm máu hàng ngàn thường dân vô tội và quân nhân miền Nam trước cuộc tấn công xé rào đó?

Nhưng câu hỏi lớn nhất là những cái chết phi lý đó, có được bù đắp xứng đáng hay không, khi mảnh đất Quảng Trị hôm nay vẫn còn là vùng nghèo khổ nhất nước? Nếu những người đã chết đó biết rằng họ đã hy sinh để dựng lên một chế độ tham nhũng và thối nát hiện nay thì liệu hương linh của họ có thể siêu thoát được không?

Nếu thật sự muốn đoàn kết toàn dân tộc, đảng cộng sàn VN không nên khơi lại những vết thương còn rỉ máu trong lòng dân tộc. Và nếu thật tâm tri ân những anh hùng liệt sĩ đã hy sinh vì tổ quốc thì phải tổ chức đại lễ cầu siêu cho những chiến sĩ hải quân VNCH đã bỏ mình trong trận chiến Hoàng Sa vào năm 1974, để khơi dậy lòng yêu nước của toàn dân trước hiểm họa xâm lăng của giặc phương Bắc.

Nhưng dường như hai chữ "thật tâm" đó không có ở giới lãnh đạo VN hiện nay. Họ chỉ có quyết tâm bán nước và đàn áp những người yêu nước theo mệnh lệnh của thiên triều Đại Hán. Đó là lý do tại sao mà hội nghị lần thứ nhì của ban chấp hành trung ương đảng vừa kết thúc mà không có một nghị quyết nào lên án Trung Cộng!

Cầu chúc cho 4000 tử sĩ ở Cổ thành Quảng Trị được nhắm mắt siêu thăng sau đại lễ vừa rồi để khỏi nhìn thấy sự ô nhục của đảng cộng sản VN!

No comments:

Post a Comment