Ngày 17/2/1979, ngày diễn ra một trận chiến ô nhục khi Trung cộng lưu manh dạy cho Việt cộng, bất lương một bài học về tội đu dây làm tôi hai chủ. Với bản chất vong bản và tay sai cố hữu, csVN chẳng học được bài học gì qua cuộc chiến biên giới đẫm máu này. Hàng chục ngàn dân, quân Việt đã phải bỏ mạng rất vô ích cho tham vọng bành trướng bá quyền của hai đàn anh là Liên sô và Trung cộng. Bởi 39 năm sau cuộc chiến, những người con đất Việt đã chiến đấu và hy sinh để chống quân xâm lược Tàu cộng, vẫn phải tủi hờn nơi chín suối, khi những kẻ cầm quyền vì sợ mất quyền lực và quyền lợi đã không dám một lần làm lễ tưởng niệm đồng bào và chiến sĩ đã vị quốc vong thân.
Những ông bà trong Bộ chính trị hiện nay có thấy nhục nhã tông môn hay không, bởi trong những ngày này ở bên kia biên giới, người Tàu rầm rộ tưởng niệm những người lính của họ đã chết, mà đồng bào Việt Nam xem họ là giặc phương Bắc xâm lược. Trong khi đó cộng sản Hà Nội cho những kẻ vô hồn, vô tổ quốc, vô gia đình ra nhảy múa trước tượng đài Lý Thái Tổ, để ngăn cản những người dân yêu nước đến tưởng niệm đồng bào và chiến sỹ, đã hy sinh bảo vệ tổ quốc năm 1979. Thế nên hiện nay người dân gọi Bộ chính trị là Bộ Bán Nước quả không sai chút nào, và lịch sử đang làm công việc ghi chép tội ác của csVN để lưu truyền lại cho hậu thế.
Ngày 5/4/2017 hãng thông tấn của nhà nước Trung cộng ca ngợi Việt cộng, đã chăm sóc tốt các phần mộ của những người lính của họ tử trận trong chiến tranh Việt Nam. Nhưng ở chiều ngược lại Việt cộng muốn chôn vùi vĩnh viễn công trạng những người lính của họ, đã chiến đấu hoặc hy sinh trước làn đạn của kẻ thù tàn ác Trung cộng. Tại các tỉnh phía Bắc, nơi xảy ra cuộc chiến, các nghĩa trang tử sĩ hy sinh bảo vệ tổ quốc đều đìu hiu hoang vắng. Những nấm mồ tử sĩ đều hương tàn khói lạnh, không ai chăm sóc. Những tấm bia ghi lại lý do của sự hy sinh cao cả của họ đều bị đập phá, đặc biệt những tấm có ghi dòng chữ “quân Trung Quốc xâm lược” như tấm bia Khánh Khê ở Lạng Sơn chẳng hạn. Kẻ cầm quyền bất tài thường sinh ra ngu nhục, ươn hèn. Người dân vẫn còn nhớ sau cuộc chiến biên giới Việt – Trung 1979, csVN thấy Trung cộng lo sợ rút lui về nước, trước những lời đe dọa của đàn anh Liên sô để bảo vệ đàn em Việt cộng, thế là năm 1980 sẵn dịp tu chính Hiến pháp, Việt cộng viết lời mở đầu với khẳng định như sau: “Vừa trải qua ba mươi năm chiến tranh giải phóng, đồng bào ta thiết tha mong muốn có hoà bình để xây dựng Tổ quốc, nhưng lại phải đương đầu với bọn bá quyền Trung Quốc xâm lược cùng bè lũ tay sai của chúng ở Cam-pu-chia. Phát huy truyền thống vẻ vang của dân tộc, quân và dân ta đã giành được thắng lợi oanh liệt trong hai cuộc chiến tranh bảo vệ Tổ quốc chống bọn phản động Cam-pu-chia ở biên giới Tây Nam và chống bọn bá quyền Trung Quốc ở biên giới phía Bắc, bảo vệ độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của mình…”. Nhưng trớ trêu thay chỉ 10 năm sau, năm 1990 đế chế cộng sản sụp đổ ở Đông Âu và Liên sô khiến Việt cộng run sợ, khiếp đảm, vì sợ nhân dân Việt Nam nổi lên đòi dân chủ, trả thù và truất phế cộng sản vong nô, bất nhân. Sau khi đã bàn tính là cần phải dựa hoàn toàn vào Trung cộng, nên năm 1990 Nguyễn Văn Linh, Phạm Văn Đồng cùng đồng bọn, đóng vai Lê Chiêu Thống lục tục kéo sang Bắc Kinh để bán nước cầu vinh bằng mật ước Thành Đô. Hành động này của ngụy quyền csVN đã củng cố tuyên bố của Đặng Tiểu Bình rằng, chính Tàu cộng mới là kẻ chiến thắng cuộc chiến biên giới Việt – Trung năm 1979, chứ không phải Việt cộng. Thật vậy cuộc chiến biên giới phía Bắc năm 1979, Trung cộng đánh chiếm 6 tỉnh phía Bắc trong vòng chưa đầy 30 ngày sau đó phải rút về nước. Nhưng chỉ hơn 10 năm sau, ngụy quyền Hà Nội đã tự tay dâng trọn nước Việt Nam cho Trung cộng, chỉ với một điều kiện duy nhất là được suốt đời làm thân khuyển mã cho giặc Tàu. Còn nỗi đau đớn và nhục nhã nào hơn cho cả một dân tộc với niềm tự hào bốn ngàn năm văn hiến và truyền thống ngàn đời chống giặc ngoại xâm, sẽ phải ngậm ngùi bước vào thời kỳ Bắc thuộc mới.
Mồng Hai Tết Mậu Tuất năm nay, hàng chục ngàn gia đình Việt Nam lại ngậm ngùi thắp nén hương thơm, để tưởng niệm những người đã chết trong cuộc chiến phi nhân của đế chế cộng sản, chỉ để giải quyết những ân oán giang hồ của những kẻ từng gọi nhau là đồng chí, nhưng tâm địa đầy những thủ đoạn bẩn thỉu. Mark Twain đã từng nói: “Luôn trung thành với Tổ quốc. Chỉ trung thành với chính quyền khi nó xứng đáng với điều đó.”. Hàng chục ngàn sinh mạng dân, quân nước Việt phải bỏ mình trước làn đạn quân thù, chỉ bởi vì họ trung thành với Tổ quốc mà tiền nhân đã dầy công bồi đắp qua nhiều thế hệ. Nhưng giờ đây họ bị lãnh đạo csVN coi họ như những chướng ngại vật, cản đường cho tiến trình sáp nhập Việt Nam vào Trung quốc theo mật ước Thành Đô, nên cần phải nhanh chóng vứt bỏ, chôn vùi, lãng quên, thậm chí lăng nhục họ một cách không thương xót. Bả vinh hoa Việt cộng há miệng mắc quai, lưỡi câu phú quý Tàu cộng móc hàm cộng nô, ném vào chốn ô nhục ngàn đời. Hơn lúc nào hết câu nói khí tiết của danh tướng Trần Bình Trọng: “Ta thà làm Quỷ nước Nam còn hơn làm Vương đất Bắc”, để nhắc nhở bè lũ bốn tên Trọng, Ngân Quang, Phúc, rằng Tổ quốc là thiêng liêng, danh dự là trên hết, tội bán nước hại dân đừng mong mà thoát tội. Hãy chờ xem!
Lý Trần Công
No comments:
Post a Comment